Tội lỗi không chứng cứ là một câu chuyện đau thương về chính nghĩa và sự thiếu công bằng của công lý, thông qua hình ảnh một vụ án mà phía sau tội ác máu lạnh, lại là một trái tim bao dung và vị tha đến không ngờ.

Câu chuyện bắt đầu từ 8 năm trước. Lạc Vấn từng là trưởng ban Ban Kĩ Thuật hình sự Sở Công an thành phố Ninh, thành viên Tổ Chuyên gia Trinh sát hình sự của Sở Công an tỉnh. Một lần đi công tác trở về, ông phát hiện ra vợ và con gái biến mất một cách bí hiểm. Bao năm qua, ông ấy vẫn dốc sức vất vả đi tìm kiếm chân tướng sự việc  mà vụ mất tích của gia đình, vợ và con gái ông.

Tìm kiếm bài review cuốn sách bạn muốn

Ba năm trở lại đây, trong thành phố Hàng liên tiếp xảy ra nhiều vụ án mạng, hung thủ sau khi giết người, đều để lại 4 chữ “Hãy đến bắt ta” được in ra giấy đặt ở dưới đất, vụ án lớn công khai khiêu khích cơ quan công an lập tức gây nên sự phẫn nộ trong giới lãnh đạo cấp cao của cảnh sát, lãnh đạo Sở Công an tỉnh đập bàn hạ lệnh truy nã hung thủ, nhưng tổ chuyển án thành lập 4 lần và cũng giải tán 4 lần, mãi mãi vẫn không thể nào phá được vụ án.

Mãi cho đến khi, hung thủ lại nhúng tay vào một vú án thứ 5. Và lần này thì có chút khác biệt.

Chu Tuệ Như mở quán mì nhỏ buôn bán tại thành phố Hàng, bấy lâu chịu đựng sự quấy nhiễu của tên tiểu lưu manh trong vùng. Một lần do vô tình, cô và anh bạn Quách Vũ lỡ tay ngộ sát tên lưu manh đó. Trong lúc họ đang loay hoay bất lực trước sự việc đột ngột xảy ra, do dự không biết có nên tự thú hay bỏ trốn, thì hung thủ giết người hàng loạt của những vụ án trên xuất hiện, hướng dẫn họ tạo hiện trường giả để thoát tội.

Kết quả đúng như dự đoán, với khả năng thiên tài dàn dựng hiện trường tội phạm bậc thầy của mình, hắn đã khiến cho một tội ác nữa lại trở thành Tội lỗi không chứng cứ.

Tại sao hắn lại giúp đỡ 2 người xa lạ, như vậy có mục đích gì? Và rồi cuối cùng, cảnh sát làm thế nào để tóm gọn hung thủ?

Tử Kim Trần và hệ phương trình bậc cao không có lời giải

Cuốn sách này có một cách lý giải khá hay về cách giải hệ phương trình bậc cao mà các nhà toán học hay dùng đến, nói theo ngôn ngữ đơn giản thì là…đoán mò! Đối với các phương trình bậc 5 trở lên, chúng ta tìm nghiệm của chúng trước, sau đó đối chiếu vào hệ phương trình để tìm ra những ẩn số còn lại. Và tương tự với việc phá án.

Đúng vậy, cảnh sát không tìm được chứng cứ, vật chứng, thậm chí là cả khẩu cung. Họ chỉ còn cách tìm ra nghi phạm, dựng lên một giả thiết về cách thức gây án, và cuối cùng tìm ra bằng chứng phạm tội. Chuyên gia logic học Nghiêm Lương đã sử dụng đến phương pháp này. Và cuối cùng, mặc dù là ông đúng, nhưng vô tình lại tạo ra một cái kết hết sức tàn khốc.

Tác phẩm này của nhà văn Tử Kim Trần vẫn rất quen thuộc ở mô típ hung thủ xuất hiện ngay từ đầu truyện, dẫn dụ độc giả vào mê hồn trận của hắn, để rồi khi kết thúc, một lần nữa lại gây ra sự xót xa. Khác xa với việc giết người báo thù, trộm cướp, đấu đá nổi tiếng hết sức quen thuộc trong dòng văn trinh thám, lần này, hung thủ giết người là để…cứu người!

tội lỗi không chứng cứ-reviewsach.net
Sách Tội Lỗi Không Chứng Cứ Của Tử Kim Trần

Một câu chuyện phản trinh sát xuất sắc

Các nhân vật tội phạm đã rất hoàn hảo trong việc khiến cảnh sát bó tay để tìm ra bằng chứng. Tác giả mô tả diễn biến tâm lý và cách thức phản trinh sát hết sức xuất sắc. Nếu như tội phạm trên thực tế có tố chất tâm lý vững vàng như các nhân vật trong câu chuyện này thì thật là đáng sợ.

Tuy vậy, nếu như Mưu sát là câu chuyện hoàn hảo về hành trình phá án cũng như cách thức giết người không một kẽ hở, thì tác phẩm Tội lỗi không chứng cứ này lại khá đơn giản ở động cơ phạm tội cũng như cách thức gây án. Độc giả trinh thám chưa cần đọc hết nửa đầu cuốn truyện là có thể dễ dàng hình dung ra vì sao hung thủ lại giết người như vậy. Tại sao hắn để lại hung khí, dấu vân tay và điếu thuốc lá Lợi Quần cũng như công khai thách thức cảnh sát…Quá dễ để đoán biết được sự thật.

Tuy nhiên, điểm đánh giá cao trong câu chuyện này ngoài khả năng logic không chút kín kẽ trong cách hành văn của tác giả, đó là sự đề cao lòng trắc ẩn của con người. Đôi khi chính nghĩa, công lý lại là thứ thiếu công bằng nhất.

Mặc dù tên tiểu lưu manh đáng chết đã vô tình bị ngộ sát, nhưng kẻ giết người nghiệp dư là cô gái bán cơm và chàng trai trẻ không đáng bị xử phạt nặng tội.

Mặc dù hung thủ của hàng loạt vụ án giết người hàng loạt này gây ra cho toàn thể sở cảnh sát tỉnh có công ăn việc làm mệt mỏi & căng thẳng hết mức, tuy nhiên khi khám phá ra sự thật, lại khiến bao người đọc phải buồn ngẩn ngơ.

Thay cho lời kết: Có lẽ bạn đọc nên thưởng thức nó vào một đêm thứ bảy, để rồi mất ngủ cả đêm nhưng sẽ được ngủ bù vào ngày chủ nhật sau đó. Hạn chế đọc vào ngày bình thường, vì sẽ bị nó lôi cuốn và không dứt ra được, để rồi không có ngày chủ nhật hôm sau để được ngủ bù đâu.