“Những đêm không ngủ những ngày chậm trôi” là cuốn sách của những nỗi đau tinh thần, những dòng tâm sự giấu kín không dễ gì nói ra. Cuốn sách là tập hợp những câu chuyện có thật của nhiều người khác nhau đang gặp phải các vẫn đề về tâm lý: trầm cảm, rối loạn lo âu, rối loạn lưỡng cực, … và những người đang học tập, làm việc trong ngành tâm lý học. 

Cuốn sách dành cho “Những ngày chậm trôi…”

Cuốn sách dành cho những ngày chậm trôi không phải là một cuốn tản văn với ngôn từ mượt mà, nhẹ nhàng có khả năng xóa tan những âu lo, muộn phiền, làm dịu đi những vết thương trong bạn. “Những đêm không ngủ, những ngày chậm trôi” là cuốn sách có khả năng làm đau bạn, đè nặng lên trái tim của bạn, chiếm lấy khoảng thời gian chầm chậm của bạn để lắng nghe, thấu cảm với những con người không quen mặt, không biết tên; để một người đang lạc quan sống lắng nghe câu chuyện của những người muốn tìm đến cái chết như một sự giải thoát; để một người vui vẻ lắng nghe những âu lo, những đớn đau tâm hồn của những người đang vật lộn với căn bệnh trầm cảm.

dc225424f185c8b5da4501cea55d2f12

reviewsach.net nhung dem khong ngu nhung ngay cham troi

Những nỗi đau tinh thần, hầu hết, đều là những nỗi đau không dám cất lời, không dám chia sẻ, kể cả với những người gần gũi, thân thuộc nhất là cha mẹ. Đó là nỗi đau “đánh rơi bản thân vào một ngày đã cũ” của một bạn học sinh cuối cấp, đã từng là một học sinh giỏi, nhưng rồi trượt dài theo chuỗi ngày chán nản với thành tích học tập bết bát, dù đã cố gắng nhưng đều không có hiệu quá, hơn cả là sự bất lực, bức bối, khó chịu chực chờ vỡ ra, những giọt nước mắt tuôn rơi ngay trong cơn mơ, những lần mở mắt mà chẳng muốn cất mình ngồi dậy, chẳng muốn sống thêm dù chỉ một ngày.

Đó là tâm sự giấu kín của một cô gái “hiền lành, ít nói, ngoan ngoãn, hiểu chuyện” trong mắt mọi người nhưng thực chất, sâu trong tâm hồn lại lo lắng rất nhiều, chịu đựng rất nhiều để làm vừa lòng người khác đến mức bị rối loạn lo âu. Có rất nhiều nỗi đau, của rất nhiều người, cuối cùng đều không thể ngủ được mỗi đêm, không thể đứng vững vì run rẩy, đến thở cũng là một điều khó khăn, và luôn có một sự lựa chọn được tính đến: đó là cái chết. 

nhung dem khong ngu nhung ngay cham troi by reviewsach.net

“Điều lặp đi lặp lại nhiều nhất trong cuốn sách là nỗi đau, thậm chí là nỗi đau đến cùng cực, nỗi đau đến mức người mang nỗi đau muốn từ giã sự sống. Nhưng kì diệu thay, từ thẳm sâu nỗi đau lại nở rộ những điều đẹp đẽ đến nghẹn ngào. Hóa ra tận cùng nỗi đau và tận cùng sự chống chọi là một lòng tha thiết sống, tha thiết bám rễ ở cuộc đời này” Sau cùng điều họ làm đều là vượt qua, từ từ và kiên trì, thoát khỏi những âu lo, suy nghĩ, làm dịu bớt những nỗi đau tinh thần, để trở lại hòa nhập với thế giới, để đối mặt và viết ra những suy nghĩ giấu kín tận sâu trong cõi lòng đến mức dường như không thể chia sẻ cùng ai. Đọc những dòng tâm sự ấy, cũng là chia sẻ và đồng cảm, và đương nhiên sẽ thấy nặng lòng, sẽ thấy những ngày chậm trôi được biết thêm một số phận, được sống thêm một cuộc đời, được trải nghiệm thêm một cảm giác, mở lòng hơn, nhân ái hơn.

Làm công việc của “một cái thùng rác”

“Làm nghề này, nhiều lúc con sẽ cảm thấy mình như một cái “thùng rác” bởi lúc thân chủ buồn, đau khổ nhất, họ tìm đến con để trút buồn phiền, khi hết buồn phiền thì họ cũng không cần con nữa. Những con cũng đừng buồn phiền vì điều đó, bởi giúp được một người trở về với đời sống tâm lý bình thường là con đã thành công rồi…”

Cuốn sách không chỉ là những dòng tâm sự của những người mang trong mình những nỗi đau tinh thần mà còn là những chia sẻ của những người lắng nghe, thấu hiểu, xoa dịu và tìm hướng giải thoát cho những đớn đau ấy – những người theo ngành tâm lý. Họ cũng đau, vì họ là những người ôm trọn nỗi đau không thể gọi tên, không thể chia sẻ, trước khi tìm ra hướng giải quyết và vì vậy, “suy cho cùng, câu hỏi đúng đắn duy nhất trong nghề này không phải là có việc hay lương bao nhiêu. Mà phải là: Liệu bạn có thể chịu đau đến mức nào? Và trong bao lâu?”.

reviewsach.net sach tam ly nhung dem khong ngu nhung ngay cham troi

Ngành tâm lý, một ngành bị đánh giá một cách không đúng, không toàn diện là “tạp nham, bao đồng, lo chuyện thiên hạ hay đại loại thế” và đặc biệt là chưa được biết đến rộng rãi, lại có những con người sẵn sàng lựa chọn và đi theo, sẵn sàng tìm hiểu và khám phá với những lý do riêng, động lực riêng. Và, tất cả họ đều khẳng định “Tôi chưa từng hối hận”.

Những người trong cuộc nói những lời trong lòng

Những dòng chữ chạy trên trang sách không phải là những dòng trau chuốt, mượt mà, cũng không phải những dòng lãng mạn, bay bổng, đó là những tâm sự thực, những nỗi đau thực, những con chữ rút ruột mà nói ra, mỗi câu chuyện là một giọng điệu, đôi khi là của một học sinh, đôi khi là dòng hồi tưởng của một cô gái trưởng thành, có lúc lại là những lời trong sáng thơ ngây của một đứa trẻ phải chịu những nỗi đau tinh thần từ quá sớm, …; nói về việc chọn nghề, đó có thể là những suy nghĩ của một thạc sĩ, một du học sinh đã ra trường, cũng có thể là lời của một bạn sinh viên vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Đó là những câu chuyện, những mảnh đời được ghép nối lại trong một cuốn sách nhưng không vì thế mà rời rạc, tách biệt hoàn toàn mà luôn có những mối liên kết, trong những nỗi đau riêng vẫn tìm thấy đớn đau chung, trong những tuyệt vọng cùng cực vẫn tìm thấy niềm ham sống và cố gắng hòa nhập với sự sống, khi nói về những góc khuất của nghề vẫn toát lên một niềm yêu sâu sắc, mãnh liệt.

: