Một nhân vật chính được hư cấu dựa trên một chương trình có thật – Lebensborn, trong một bối cảnh lịch sử có thật – Thế chiến II. “Max” của Sarah Cohen-Scali tái hiện và phản ánh một cách trần trụi sự tàn khốc của chiến tranh.
Đọc thêm:
- Đêm – Hồi ký của một nhân chứng Do Thái ngoi lên từ địa ngục của Hitler!
- Người Đọc – Thế giới này sẽ đơn giản biết bao khi kẻ ác luôn hiện nguyên hình là một con quỷ dữ…
“Max” được xuất bản lần đầu bởi Gallimard Jeunesse – một nhà xuất bản sách thiếu nhi của Pháp vào năm 2012. Chỉ một năm sau đó, cuốn sách đã giúp tác giả Sarah Cohen-Scali giành được giải Prix Sorcières danh giá. Cho đến nay, tác phẩm này tổng cộng đã nhận được 12 giải thưởng văn học.
“Max” gồm 4 phần lớn, phân thành 38 chương, là một cuốn sách khá dài hơi. Tác phẩm được kể theo ngôi thứ nhất, rành rọt và tỉ mỉ, bởi một cậu nhóc từ lúc còn trong bụng mẹ, đến khi lọt lòng, và những gì cậu trải qua hơn 9 năm, cho tới ngày Đức thất bại trong Thế chiến II.
Cậu tên là Konrad von Kebnersol – đứa bé được Quốc Trưởng đặt tên.
Mẹ vẫn hay gọi cậu là Max.
Bản mẫu hoàn hảo của Lebensborn.
Lebensborn, dịch sát từng chữ một có nghĩa là “Cội nguồn của sự sống”, đây là một chương trình do Thống chế Heinrich Himmler khởi xướng, nhằm tạo ra những đứa trẻ thuần chủng Aryan, thế hệ trẻ lý tưởng phụng sự cho sứ mệnh phục hưng và gìn giữ sự thuần khiết giống nòi dân tộc Đức, sau đó là toàn bộ châu Âu lúc Đế chế được mở rộng.
Chương trình thực hiện bằng hai cách, một là “nhân giống” từ các đối tượng đã được chọn lọc kỹ càng, hai là “Đức hóa” trẻ em tóc vàng mắt xanh bị bắt cóc từ các lãnh thổ mà Đức Quốc Xã chiếm đóng.
Max là đứa bé được sinh ra sau một đêm làm tình duy nhất bởi một sĩ quan SS và một người đàn bà đã đạt tiêu chuẩn hết thảy những cuộc kiểm tra cơ thể cùng thân thế để xác định chủng Aryan.
Max là bản mẫu hoàn hảo của chương trình Lebensborn sau những bước kiểm tra cặn kẽ của bác sĩ Ebner. Những đứa trẻ khác được sinh ra theo quy trình chặt chẽ giống Max, nhưng không đạt tiêu chuẩn như bị sứt môi, bị điếc, bị hen suyễn… đã trở thành những “con thỏ” – bị chặt ra nhiều khúc rồi xếp vào lọ đem đặt lên kệ tại các “Viện nghiên cứu khoa học”.
Max có tóc vàng, mắt xanh, nhanh nhẹn, liều lĩnh, gan dạ, cứng rắn, bền bỉ, tựa như thép Krupp. Cậu là đứa trẻ thuần chủng Aryan, đứa trẻ của tương lai, đứa trẻ được hình thành không có tình yêu, không có Chúa Trời, không có luật pháp, không có gì khác ngoài sức mạnh và lời thề hiến dâng tất cả nghị lực và sức mạnh đó cho Adolf Hitler.
Bi kịch của “Chủng tộc thượng đẳng”.
“Một cuộc sống được lên kế hoạch sẵn, được điều chỉnh dựa trên các thông số cụ thể đã thiết lập từ trước. Một cuộc sống được nuôi dưỡng bởi sự chết chóc.”
Max không biết gì về người cha sinh học của mình. Người cha tinh thần của những đứa trẻ như Max là Quốc Trưởng Adolf Hitler.
Max bị kéo ra khỏi vòng tay mẹ chỉ vài tháng sau sinh. Cậu buộc phải quên người mẹ sinh học đó. Người mẹ tinh thần của những đứa trẻ như Max là nước Đức.
Max thuộc về số trẻ em được lên kế hoạch và chọn lọc thân sinh. Đối với số trẻ em tóc vàng mắt xanh bị bắt cóc vùng Đức Quốc Xã chiếm đóng, sau vòng tuyển chọn, những đứa trẻ không phù hợp sẽ bị chuyển đến trại tập trung – làm việc hoặc hỏa lò, những đứa trẻ phù hợp sẽ chuyển đến trường học của Đoàn thanh niên Hitler và bị “Đức hóa”.
Chúng bị đánh cắp khỏi cha mẹ, đánh cắp khỏi tình thương gia đình, đánh cắp khỏi sự vô tư của tuổi thơ, đánh cắp khỏi chính cuộc đời mình.
Chúng bị buộc phải vứt bỏ hết thảy, nỗi nhớ nhung cha mẹ, ngôn ngữ mẹ đẻ, danh tính, quốc tịch, để thành người Đức, mang một cái tên Đức, nói tiếng Đức, và phục vụ Hitler.
Chúng bị nhồi sọ, bị tẩy não về sự ghê tởm hạ tiện của người Do Thái và sự cao quý thượng đẳng của chủng Aryan Bắc Âu, cũng như bị truyền bá một niềm tin mù quáng và sùng bái mãnh liệt vào Hitler – “vị cứu tinh” của nước Đức.
Chúng phải trải qua nhiều cuộc tuyển chọn khắc khe và những cuộc huấn luyện khắc nghiệt. Những mũi tiêm, những viên đạn sẽ lạnh lùng kết liễu cuộc đời những đứa trẻ không đạt chuẩn hay không vượt qua thử thách. Chúng được nuôi dạy để trở thành một đội quân khiến bất cứ ai cũng phải run sợ. Kiêu hãnh, gan góc, không khoan nhượng. Chịu được đau đớn với một thân thể dẻo dai bền bỉ. Và, không có bất kỳ sự giáo dục trí tuệ nào.
Chúng được huấn luyện như một bầy mãnh thú, chiến đấu và phục tùng.
Dưới góc kể của Max, một đứa trẻ, một đứa con đẻ của Đức Quốc Xã theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, những tội ác kinh hoàng của chủ nghĩa phát xít trong Thế chiến II được vạch trần theo lối trần thuật hết sức tự nhiên.
“Ai đã ở trên đời, thì tức là người đó đều xứng đáng được sinh ra.”
Đó là câu nói của nhà văn José Mauro thông qua lời của mẹ Zezé (“Cây cam ngọt của tôi”).
Vậy những đứa trẻ như Max có nên xuất hiện trên cõi đời này? Có! Chắc chắn rồi!
Max hay những đứa trẻ như cậu, đều là nạn nhân của Lebensborn và Đức Quốc Xã.
Dẫu rằng được hoạch định cuộc đời từ trước lúc sinh ra, và bị tẩy não trong quá trình lớn lên, cũng không thể giết chết phần “người” trong Max, không thể khiến cậu sống như một con mãnh thú chỉ biết nghe theo mệnh lệnh được. Vì Max là một con người.
Và bởi Max là một con người, cậu vẫn khát khao tình thương, nên cậu đã mong muốn Lukas làm anh trai mình. Một người thuần chủng Aryan và một người mang dòng máu Do Thái – ở bối cảnh thời bấy giờ thì đây quả thật là một tổ hợp chẳng thể gắn liền. Họ là những nạn nhân của Đức Quốc Xã, mang trong mình những nỗi đau khác nhau. Ấy vậy mà cuối cùng cả hai đã chấp nhận nhau, và vô tình thay đổi những chấp niệm cố hữu trong lòng đối phương.
Theo lời tác giả, Max được hư cấu hoàn toàn nhưng Lukas dựa trên một nhân vật lịch sử có thật là Salomon Perel. Năm 1941, thiếu niên Do Thái này đã thành công trong việc giả danh người Aryan, anh đã chiến đấu trên mặt trận phía Đông suốt một năm trong một đơn vị của quân đội Đức, sau đó vào học tại một trường nổi tiếng của Đoàn thanh niên Hitler. May mắn hơn Lukas, Salomon Perel đã sống sót.
Nói cho cùng thì, Aryan hay Do Thái, hay bất kỳ một chủng tộc nào, đều xứng đáng được sinh ra, và tất cả đều bình đẳng.
Kỳ thị chủng tộc là một tội ác!
Hiểu thêm về Sarah Cohen-Scali.
Nữ nhà văn Sarah Cohen-Scali sinh ngày 16 tháng 10 năm 1958, ở Fes, Marocco.
Bà có bằng cử nhân triết học, nghiên cứu văn học, và kịch nghệ. Nhưng cuối cùng Sarah Cohen-Scali đã chọn văn chương làm điểm dừng cho đam mê và sự nghiệp của mình. Sở hữu bút lự dồi dào, Sarah Cohen-Scali đã cho ra mắt khoảng 40 tiểu thuyết và truyện ngắn. Tiểu thuyết trinh thám đen là sở trường của bà.
Hiện Sarah Cohen-Scali đang sống cùng gia đình tại Paris, Pháp.