Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào! Một câu chuyện nhẹ nhàng như cổ tích, và cái kết có hậu làm ấm lòng người
Văn học Nhật nói chung đều có những tác phẩm mang những nốt nhạc trầm, nhẹ nhàng như một bản piano không lời. Không có nhiều những giật gân, kịch tính, nhưng cũng không giống như điệp khúc cuộc sống thường ngày tẻ nhạt. Ở đâu đó vẫn ánh lên những sắc màu chấm phá giống như tia sét giữa trời mưa. Cuốn sách này, ngoài cái ấn tượng bởi cái tên gọi rất hay thì nội dung vẫn đậm chất Nhật. Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào, lần đầu tiên nghe cứ ngỡ như một kiểu hoài niệm về quá khứ, cho đến khi gập cuốn sách lại, vui vẻ nhận ra, cái bản nhạc không lời ấy, nghe rất hợp tai cho những người không chỉ vùi mình trong hoài cổ, mà còn hướng đến một tương lai theo nghĩa rất tích cực.
cebafb5453fa27ef6f51d6e8923601ef
Chờ đợi là quyền của tớ, cho tớ được thích cậu- chuyện tình yêu như được lập trình, nhưng không hẳn là cổ tích.
Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào là cuốn sách có cốt truyện khá đơn giản, kể về cuộc sống năm 29 tuổi của một ông chủ nhỏ sở hữu cửa hàng thủy sinh sau khi tốt nghiệp đại học, tính khí hơi rụt rè, khá hướng nội, ngại giao tiếp xã hội, xen lẫn là sự hồi tưởng về quá khứ với hai người bạn khá đặc biệt. Không có kịch tính, cái kết thúc đẹp cũng được dự báo trước. Nói chung khán giả hâm mộ những bất ngờ như trinh thám-kinh dị sẽ ngủ gật khi đọc chưa hết nội dung chương 1 của cuốn sách này. Fan ngôn tình Trung Quốc ưa cảm giác mạnh như “Ngủ cùng sói”, hay “Hãy nhắm mắt khi anh đến” sẽ coi như cuốn sách này giống như một tản văn của chương trình văn học phổ thông. Nói đúng ra, cuốn sách phù hợp với những người trưởng thành, có cách nhìn thực tế về xã hội hơn. Tuy thực tế nhưng chuyện tình yêu của nhân vật chính cũng lãng mạn không kém một cuốn ngôn tình nào. Chỉ một tình yêu, cực lý tưởng mặc dù cũng trải qua bao nhiêu lần hẹn hò, xem mặt với những cô gái khác, nhưng như lời nhân vật bộc bạch: “họ cũng chỉ là tình yêu thứ nhì, tình yêu thứ ba”. Lãng mạn hóa theo kiểu “Chờ đợi là quyền của tớ, cho tớ được thích cậu”. Biết là rất khó, nhưng vẫn phải tin, có khi những chuyện như thế vẫn còn tồn tại trên đời. Biết đâu đấy
Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào không chỉ là một câu chuyện tình cảm của những con người trẻ tuổi
Mà đó còn là cuộc sống kinh dị của những thú nuôi trung thành nhất với con người. Điển hình là sự kiên cường trong cuộc sống của nhân vật chú chó Trash và sau này là chú chó Trash đệ nhị, ám ảnh đến phát khóc cho những con tim yếu mềm. Trong khi đó ở một nơi không xa Nhật Bản là bao, người Việt và người Trung Quốc vẫn có những thú vui đáng xấu hổ như ăn thịt chó giải đen. Có lẽ cũng một phần tác giả muốn gửi gắm một cách nhẹ nhàng nhất, hãy yêu thương động vật, như cái cách mà hàng loạt thông điệp được gửi đi trên trái đất này mỗi phút mỗi giây. Còn vấn đề có cảm nhận được thông điệp ấy hay không, lại là quyền của mỗi người
Truyện còn kể về một ông bố vĩ đại 80 tuổi vẫn có nhiệt huyết của tuổi 17, chạy 400m thi đua còn nhanh hơn cả con trai, trò chuyện như những người bạn, chết trên đường đua theo cách hài lòng và mãn nguyện, khiến đứa con duy nhất tự hào. Mơ ước có một ông bố bà mẹ hiểu rõ và động viên bản thân, những ước mơ rất giản dị, không phải ai cũng có.
Cũng có kiểu bà mẹ, nhẫn tâm rời bỏ gia đình, đứa con nhỏ xinh để đi theo tiếng gọi của hạnh phúc. Lần trở về cuối cùng, nhẫn tâm lừa gạt nốt cậu con trai một số tiền khổng lồ và ra đi không hồi âm, mất tích. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh
Bộ ba bạn thân thường là hình mẫu rất quen thuộc trong văn học Nhật. Từ manga nổi tiếng Naruto, tới Rừng Nauy, và bây giờ trong cuốn sách này, lại thêm một bộ ba như thế. 3 kẻ lập dị, đã gặp nhau và bền chặt, chưa kể cùng với chú chó Trash, thành một team khá là buồn cười. Một họa sĩ nửa mùa, vẽ tranh đến kiệt sức, kiểu thiên tài lập dị. Một cậu nhóc chuyển trường liên tục đến nỗi không có nổi một người bạn, nhút nhát đến đáng thương, học hành bình thường, sống một cuộc sống bình thường (sau này vẫn vậy). Một cô bé với cuộc sống dị đến kinh ngạc, ở cái tuổi 13, và bí ẩn, bí ẩn đến phút cuối cùng của câu chuyện. Ngẫm lại, cuộc sống quanh ta, đôi khi cũng có những bộ ba như thế. Đáng tiếc là khi xa nhau rồi, họ gần như rất khó có thể gặp lại
Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào, ừ thì có thể gặp lại thật đấy, nhưng hoàn toàn chỉ là trong mơ thôi, hiện thực khác nhiều rồi. Chắc có lẽ đây chỉ là một trong những thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm. Hy vọng, đó là thứ mà ai cũng cần nuôi dưỡng. “Chờ đợi, vẫn là quyền của tớ. Cứ để tớ được thích cậu!”
Món quà dành cho những người yêu văn học
Thẳng thắn mà nói, “Nếu gặp lại người ấy cho tôi gửi lời chào” là cuốn sách chỉ dành cho những người yêu văn học, yêu cái nhẹ nhàng, sâu lắng và hàm ý mà tác giả cố tình gửi gắm. Hoàn toàn để giải trí, phù hợp để tặng cho cô bạn hay cậu bạn là đối tượng bạn đang ngó đến. Sự thuần khiết về tình bạn trong trẻo, tình yêu bình dị, tình cảm gia đình sẽ là món quà tuyệt vời cho những ai có khả năng cảm thụ văn học. Với những ai cùng tần số cảm xúc, sẽ rất vui khi đọc được những cuốn sách như thế này.
:
- yfRQ6sPM” yfRQ6sPM