Lớn lên trong thị trấn hẻo lánh Lark Creek- cậu bé Jess chỉ có một tham vọng duy nhất là trở thành người chạy nhanh nhất khối lớp năm. Cả hè chạy băng qua đồng cỏ đẫm sương trên đôi giày tã tượi, Jess chắc mẩm cậu sẽ làm chủ được cái danh hiệu đáng tự hào ấy. Ngờ đâu Leslie- một cô bé thành thị mới chuyển đến khu nhà cổ Perkins ngay sát vách nhà Jess, đã đánh bật mộng tưởng ấy một cách dễ dàng. Khởi đầu từ nỗi hiềm khích đến tình bạn gắn bó keo sơn có lẽ chẳng hề giản đơn, nhưng hai đứa trẻ ấy đã làm được. Càng về sau, ngoái lại nhìn và trải qua bao biến cố, Jess mới nhận ra lòng dũng cảm, vị tha và thế giới đầy màu sắc mà Leslie đã ban tặng cho mình.
– Cảm ơn nhiều.- Leslie đã đuổi kịp và chủ động bắt chuyện.
– Cảm ơn cái gì- Jess hỏi lại và ngẫm nghĩ không biết vì sao con bé lại cảm ơn mình.
– Cậu là người duy nhất đáng kết bạn trong cái trường chết tiệt này- Jess không chắc lắm nhưng có vẻ như giọng con bé đang run run, nhưng nó nhất quyết không cảm thấy tội nghiệp cho Leslie lần nữa.”
Khi hai mảnh hồn đồng điệu cùng chập lại
Jess- một cậu bé say mê cháy bỏng với nghệ thuật, thế nhưng lại phải e dè giấu kín niềm đam mê ấy bởi định kiến của mọi người trong cái thị trấn chật hẹp này. Còn Leslie thì lại hoàn toàn trái ngược, cũng như thành phố Arlington khoáng đạt và ồn ã, cô bé dám phô bày hết khả năng của mình, để trí tưởng tượng bay xa mặc cho xì xào vây quanh. Khác nhau là thế, nhưng chúng lại có một điểm chung- đó là sự cô đơn và cần lắm một người bạn. Chính khát khao bền bỉ ấy đã nối liền sợi tình thân, thôi thúc hai đứa đi tìm và kiến tạo một vương quốc của riêng mình- một nơi mà hai nhóc tự phong tước, tự mường tượng lấy những cuộc chiến lừng lẫy đánh bại kẻ thù kinh khủng nhất đời người, ấy chính là những u sầu và hèn nhát.
Chỉ là những dải nắng vàng, bãi cỏ xanh và những tán cây cao vợi, thế mà qua ánh mắt và lời nói hào hùng của Leslie lại trở thành một vương quốc đầy tráng lệ, những chất củi vụn trở nên hiên ngang như một pháo đài, một chú cún con nước dãi thòng lòng cũng được phong danh làm người giữ cổng kinh thành. Nơi đây đúng thật là một thiên đường với tất cả mọi người, cứ muốn nấn ná mãi trong giấc mộng ngập tràn hương sắc thần thoại ấy. Terabithia- thế giới của những ước mơ, ngập tràn phúc lành và phủ ánh vàng lên cuộc đời hai đứa trẻ.
Đối với Leslie, đây như là nơi cô bé được thỏa sức bay nhảy, tưởng tượng và ở bên người bạn của mình, tránh xa những cái liếc xéo và lời nói chua ngoa vẳng bên. Còn với Jess, thì lại là những thước phim cuộc đời vô cùng quý giá, cậu bé nhút nhát từng chút một mở rộng tâm tri, hòa nhập vào không gian thần tiên và sống trong thế giới mà mình hằng mong ước.
“Chính Leslie là người đã đưa nó từ cánh đồng chăn bò đến vương quốc Terabithia và biến nó thành ông vua trị vì vương quốc đó. Nó cũng từng tự hỏi liệu làm vua có phải điều tốt nhất đối với mình hay không? Còn bây giờ, đối với nó, Terabithia không chỉ là một lâu đài, nơi nó được phong tước, mà còn là nơi để thử thách lòng dũng cảm. Cùng với thời gian, nó đã mạnh mẽ và trưởng thành hơn.”
Những dải kỷ niệm bồi đắp nên tâm hồn
Mường tượng lại cái ngày cuối hè ấy- lần đầu hai đứa trẻ gặp nhau. Một lần chạm mắt, hai bên như được gắn kết bởi một dải dây vô hình, sợi dây ấy tưởng chừng như mong manh, nhưng chắc chắn và vững bền như một sợi cáp bằng thép. Chiến thắng oanh liệt của hai đứa với “Người Khổng Lồ” trường Trung học Lark Creek nhắm trả thù cho em gái Jess, chuyến thăm Terabithia mỗi ngày hay ngân nga cùng cô Edmund vào mỗi chiều thứ Sáu, tất cả quyện lại như bản hòa âm đọng lại và lan tỏa đến trái tim hai người. Tình cảm mến yêu ấy được Leslie và Jess cùng bồi đắp và trân yêu, chúng dành cho nhau những đề cao hết sức sâu xa. Đối với Jess, Leslie là Hoàng Hậu dũng cảm tài ba, còn với Leslie, Jess thì lại là một Ông Vua khôn ngoan điềm tĩnh.
Khoảnh khắc đáng giá nhất và đẹp nhất trong khoảng thời gian ngọt ngào ấy, chính là lúc hai đứa lặng người chiêm ngưỡng căn phòng vàng ở nhà Leslie. Lần đầu tiên, cả hai đứa như bình tâm lại, hít sâu hương đồng nội thơm ngát phả vào gian phòng, lắng nghe tiếng đài radio chậm rãi văng vẳng trong không gian. Sống trong một mái ấm nhẹ nhàng, hào nhoáng mà không phô trương, bao vây là những chồng sách nhỏ lộn xộn ở mỗi góc, nhưng hơn cả là có một cha mẹ thông minh thấu tình như Leslie, là điều ước lớn lao không chỉ với Jess mà cả với muôn ngàn trẻ em trên thế giới.
Những tháng ngày bên Leslie, là những ngày mà Jess có thế tạm thời quên đi những bất hòa nhỏ nhặt của hai bà chị, cơn réo rắt của mẹ và sự kỳ vọng của người cha. Cậu bé thán phục Leslie và mê mẩn cái thế giới mà cô bé đã vẽ ra, duy trì lấy từng ngày. Trái tim bé nhỏ ngày càng đắm chìm trong đam mê hội họa, chập chững bước trên cung đường khám phá bản thân, dần đánh bay e ngại bao lấy tâm tri, hiếu thắng và quyết tâm trở thành một Ông Vua thật sự, một vị anh hùng chiến thắng được nỗi sợ của bản thân, mang trong mình ước mong trở thành một người con trai mạnh mẽ, có thế bảo vệ bạn thân mình khỏi những gièm pha chế giễu của đám người rảnh rỗi và chán ghét sự đời.
Thanh thản và bình yên…
Sau cái lần chia tay vào đêm mưa tầm tã ấy, mọi sự chợt biến chuyển lạ lùng, Không, không phải thế, mà nó lại quay trở về thế giới tẻ nhạt trước kia, thế giới mà tựa như Leslie chưa từng đặt chân đến.
Leslie trông thật bình an, lặng lẽ rời đi bất chợt như khi em bước đến thị trấn hẻo lánh này. Em đã ở mãi cái tuổi 12, cái tuổi căng đầy ước mơ và hy vọng, cái tuổi mà vẫn còn chìm đắm trong vương quốc thần tiên của riêng em.
Đến lúc ấy, Jess bùng nổ, em đã bóp nát e dè và định kiến vây quanh, và rồi lòng dũng cảm và tấm lòng nhân hậu mọc chồi thay vào đó. Bỗng nhiên Jess dường như cũng ủ ấp thêm trái tim của bạn mình, em mang theo dáng vẻ tự tin chưa từng có, một ánh mắt long lanh và một cái nhìn dửng dưng trước đám người thiển cận nghèo nàn. Em nuôi dưỡng và duy trì lấy vương quốc cùng với những kỉ niệm – những kỉ niệm tuy chỉ như thoáng một chốc, nhưng lại trường tồn vĩnh cửu và bừng sáng trong trái tim nay đã thêm phần quả cảm của Jess.
“Đã đến lúc nó phải vươn ra thế giới bên ngoài. Không còn Leslie nữa và nó phải đi vào cái thế giới đó cho cả hai đứa. Chính nó sẽ phải là người trả lại cho thế giới vì những gì tốt đẹp, sự quan tâm chăm sóc mà Leslie đã trao cho nó.”
Liệu sau này vương quốc đó sẽ bị lãng quên không?
Đó hẳn là câu hỏi luyến lưu trong trái tim người đọc nhất. Nhưng chắc chắn những kí ức đó sẽ không bao giờ lãng quên đi trong tiềm thức. Đúng là sẽ có ngày Jess sẽ trưởng thành, gặp gỡ những con người mới, bị cuốn vào vòng xoáy gia đình và công việc. Nhưng mỗi một tia nắng, một nhành cây hay tiếng lao xao róc rách của con lạch, tất cả sẽ lại khiến những ký ức đó thức giấc và làm bừng sáng lấy trái tim. Làm sao mà những ký ức đó có thể ngủ yên, khi nó mang theo trái tim cháy bỏng đang đập mãi mãi của người bạn cũ.
Vài nét về tác giả và tác phẩm
Katherine Womeldorf Paterson- được biết đến với bút danh Katherine Paterson. Bà là một nữ tác gia người Mỹ gốc Trung, cả sự nghiệp của bà gắn bó với những tác phẩm cho cả trẻ em và người lớn, nhưng sáng giá nhất vẫn là ‘Cây cầu đến xứ sở thần tiên” (Bridge to Terabithia).
Bridge to Terabithia đươc Disney khởi chiếu vào năm 2007, với kinh phí chỉ 20 triệu USD nhưng đã đột phá phòng vé lên tới 138 triệu USD.
Ngoài ra, cả hai mảng phim và sách đều hết sức thành công. Với 4 sao vàng trên Goodreads, và bộ phim chuyển thể được xếp hạng lên đến 85% fresh trên RottenTomatoes và 7,1 IMDb.