Không cần kinh dị, không máu me giết người hàng loạt, không có những sát thủ biến thái ăn thịt người, ấy vậy mà 13.67 vẫn thu hút độc giả không thể dừng mắt trước 500 trang giấy

Tìm kiếm bài review cuốn sách bạn muốn

Với những câu chuyện nhỏ, ngắn gọn đan xen giữa những vụ án được phá bởi cảnh sát Hồng Kông tài ba, nêu cao chính nghĩa trong một xã hội rối ren đến cùng cực, 13.67 khắc họa được quan điểm sống táo bạo, tàn nhẫn lạnh lùng nhưng đầy nhân văn

"Hành động có thể đen, nhưng mục đích cuối cùng phải là trắng"

” Nên nhớ, mục đích cuối cùng của cảnh sát Hồng Kông là phục vụ bảo vệ người dân, không phải là bảo vệ giới cầm quyền. Không nhất thiết phải phục tùng mệnh lệnh cấp trên, nhưng luôn phải nhớ và nêu cao ngọn cờ chính nghĩa”

13.67 The borrowed Chan ho kei

Lạc Tiểu Minh là học trò của một sĩ quan cảnh sát cao cấp, tỷ lệ phá án luôn là 100%. Ông thầy đáng kính ấy là Quan Chấn Đạc, xuất thân chỉ là một cảnh sát tuần tra quèn. Trong một lần được cao nhân chỉ điểm, đã phá được một vụ án khủng bố nguy hiểm, để rồi được cử sang Anh đào tạo về hình sự điều tra, cuối cùng phấn đấu trở thành một người hùng thực sự, trước khi kịp nhắm mắt cũng đã để lại cho đời một “đội trưởng Lạc” bá đạo, tiếp tục thi hành chính nghĩa bảo vệ người dân khỏi những kẻ hung tàn ác quỷ

Vụ án đầu tiên của sếp Lạc dưới cương vị là Boss, đáng nói thay, hung thủ lại là một con ác quỷ vô cùng đáng sợ, tàn nhẫn đến kinh điển. Bật mí về nguồn gốc của hắn, đành để độc giả phải đọc nốt những dòng cuối cùng của chương 6, để tìm ra những bất ngờ thú vị mà tác giả cất công ẩn giấu. Còn ở chương đầu tiên, Đen và trắng, 2 tầng nghĩa, người đọc chỉ có thể dễ dàng hình dung ra được nghĩa thứ nhất, chứ tuyệt nhiên không bao giờ có thể tìm ra nghĩa ẩn thứ hai, nếu không cất công đọc hết chương cuối cùng

Một cuốn trinh thám với đầy những show diễn suy luận logic kinh điển

Nhiều nhà văn cố ý tạo ra những ác quỷ giết người biến thái, những kẻ không mục đích sống, đa nhân cách hay thậm chí ăn thịt người, chỉ để tăng độ kinh dị và khỏa lấp cái yếu tố logic vụ án, những suy luận thiên tài…Còn với một tác giả yêu thích vẻ đẹp trinh thám cổ điển, coi suy luận logic là kim chỉ nam cho mọi vụ án, hình ảnh phá án dựa vào những tình tiết có sẵn, những chứng cứ thẳng mắn, suy luận từ những động cơ đời thường, thì tạo nên một tác phẩm trinh thám như vậy, mới xứng đáng gọi là trinh thám điểm 10.

Đáng tiếc thay, số phận của những “Sherlock Holmes” của Conan Doyle ngày một hiếm hoi, âu cũng là do gu thưởng thức của người đọc ngày một lập dị. Thế nhưng, trinh thám đích thực kiểu vậy, vẫn luôn có đất để tỏa sáng, ở bất kỳ thời điểm nào. 13.67 vẫn nổi lên như một hình tượng đẹp, là bởi cái yếu tố “đích thực” như thế.

Quan Chấn Đạc không cần xuất hiện ở hiện trường quá nhiều, vẫn đủ tài tình để phá được nhiều vụ án kinh thiên động địa. Tiêu biểu như “Đạo Nghĩa giang hồ” với bí kíp “Song Đề tù nhân” giúp cảnh sát tóm gọn trùm sò của một xã đoàn đang làm mưa làm gió trong giới giang hồ. Hay vụ án “Vượt ngục” vô cùng ấn tượng của tên tù nhân Thiêm ngay trong một bệnh viện đang hỗn loạn vì cấp cứu rất nhiều người dân bị kẻ điên nào đó tạt axit giữa đường. Và tất nhiên không thể không kể đến vụ án giết sạch con tin trong nhà nghỉ của 3 tên tội phạm nguy hiểm, và chỉ một người cảnh sát “anh hùng” xông đến hiện trường. 3 vụ án tiêu biểu trong 3 chương sách ấy, tạo cho người đọc hình dung về một Sherlock Holmes kiểu mới, thiên tài xuất quỷ nhập thần, xâu chuỗi những vụ án lại với nhau bằng một câu chuyện vô cùng hợp lý từ những chi tiết vụn vặt tưởng chừng chả liên quan gì đến nhau

Học trò của Quan, sếp Lạc cũng là một thiên tài thực sự. Xuất thân đã kháng lệnh cấp trên, chấp nhận cứu nguy cho tính mạng của đồng đội dù biết sẽ bị khiển trách. Sau khi được dẫn dắt bởi thầy giỏi, anh cũng xứng với cái thành ngữ “danh sư xuất cao đồ”, để rồi phá được vụ án mạng ở nhà họ Du, một vụ án có thể nói là kinh điển, thể hiện hết tinh túy của tác giả người Hồng Kông cũng như quan điểm sống của chính nhà văn. Đồng thời như một canh bạc của người thám tử, dùng cái “ảo” để che giấu cái “thực”, buộc hung thủ phải lộ mình!

Môt cuốn sách với cái bìa quá tệ, và một nội dung quá tuyệt vời

Có thể doanh số bán sách của nhà xuất bản sẽ giảm đáng kể chỉ vì cái bìa sách. Không một ai thoáng nhìn lại nghĩ đây là một cuốn truyện chữ xuất sắc. Nhiều người còn nhầm tưởng là cuốn truyện tranh, thậm chí tên tác giả không phiên âm Hán Việt, cũng dễ bị độc giả liên tưởng tới người Hàn Quốc. Tên sách 13.67 cũng không được giải thích minh họa kĩ càng ở ngoài bìa, càng khiến cho người mua ngao ngán lắc đầu, vì chả hiểu mình sắp sửa đọc phải cái gì.

Nhưng bù lại, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, Chan Ho Kei đã tạo ra một tuyệt phẩm với nội dung thực sự sâu sắc.

Cái tựa đề 13.67 là hành trình đảo ngược từ 1967 tới 2013 của một xã hội Hồng Kông đầy rối ren, nơi mà biểu tượng của người dân một thời là chấp pháp cảnh sát, đã tha hóa từ anh hùng thành tội đồ. Ở trong cái xã hội rối ren ấy, tham nhũng tràn lan, cảnh sát thành hắc cảnh tiếp tay cho tội phạm, vẫn còn đó những người dám đứng lên, thực sự nêu cao ngọn cờ chính nghĩa. Ở trong bùn đen ấy, vẫn còn đó những cánh sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Chính vì cái thông điệp truyền tải quá xuất sắc của tác giả ấy, mà 13.67 nhận được vô số lời ngợi khen từ những người khó tính nhất, dù độc giả đọc cuốn sách này có thực sự mê trinh thám hay là không, thì khi đọc xong cuốn sách dày cộm này, thật khó để họ có thể cất một lời chê bai, dù nhỏ nhất.